Đường dây nóng: 0983449277 - 0913303903 - 0912325336Thứ bảy, 27/07/2024 08:38 GMT+7

Thổi bùng ngọn lửa nhân văn trong gian khó

Biên phòng - Năm 2021, đất nước Việt Nam trải qua một mùa Thu đầy gian khó, thương đau khi đại dịch Covid-19 đã cướp đi sinh mạng của hàng vạn người. Nhưng rồi chính tinh thần cộng đồng, sự đoàn kết và ý chí quật cường, lòng nhân ái, bao dung đã trở thành “vũ khí” đặc biệt giúp dân tộc ta đứng vững trước bao thách thức của thiên nhiên khắc nghiệt và những nguy cơ an ninh phi truyền thống như đại dịch hiện nay.

“Tôi chưa bao giờ cảm nhận được tinh thần dân tộc lại tỏa sáng rạng rỡ như thế. Mỗi người dân đều nỗ lực cố gắng trong cuộc chiến không tiếng súng mà vô cùng ác liệt. Dù đang phải đối mặt với khó khăn rất lớn, song, tôi tin, tinh thần dân tộc sẽ là yếu tố cốt lõi, nguyên nhân sâu xa cho sự thành công của đất nước Việt Nam trong nỗ lực khống chế dịch bệnh” - đồng chí Đặng Nam, 100 tuổi, nguyên Đội trưởng Đội Tự vệ Kim Sơn, Kiến Thụy, Hải Phòng năm 1945, bày tỏ.

Còn đồng chí Nguyễn Hải Hào, 96 tuổi, nguyên thành viên Đội Thanh niên cứu quốc thành Hoàng Diệu, Hà Nội năm 1945, xúc động nói: “Theo dõi cuộc chiến căng thẳng chống dịch những ngày gần đây, tôi như thấy được hình ảnh của chính mình qua những người trẻ đang xông pha chống dịch nơi tuyến đầu, không quản hiểm nguy để lo cho an nguy của nhân dân. Rất khâm phục các cháu!”. Trong dòng suy tưởng của nguyên thành viên Đội Thanh niên cứu quốc thành Hoàng Diệu - một trong những người làm nên lịch sử, đã giúp cho thế hệ được sinh ra và lớn lên trong hòa bình như chúng tôi vỡ ra được nhiều điều về “sức nước - lòng dân”.

Mùa Thu giãn cách, đi ngang qua Quảng trường Ba Đình vắng lặng, nhưng không vì thế mà nắng thôi tươi, màu cờ thôi rực rỡ. Không khí của ngày lễ Độc Lập năm ấy dường như hiển hiện trước mắt tôi. Và hơn lúc nào hết, tôi cảm nhận được “mạch ngầm” của tinh thần dân tộc năm ấy đang sôi sục trong huyết quản bao người hôm nay. Tháng 5 vừa qua, khảo sát của tổ chức Dalia Research (có trụ sở tại Berlin, Đức) tại 45 quốc gia và vùng lãnh thổ tại khắp các châu lục đã công bố, Việt Nam là một trong những nước có tỷ lệ người dân tin tưởng vào các biện pháp ứng phó dịch bệnh của Chính phủ nằm ở mức cao trên thế giới.

Thiết nghĩ, khảo sát này hẳn đã dựa trên những biểu hiện thật tuyệt vời về lòng yêu nước của người dân Việt Nam, là minh chứng sâu sắc nhất về một nhà nước pháp quyền do nhân nhân và vì nhân dân, là kết quả của sự đồng lòng và đồng hành với các giải pháp của Chính phủ đề ra trong chiến lược phòng, chống dịch bệnh của nhân dân cả nước.

Cuộc chiến chống kẻ thù vô hình Covid-19 phải chăng là một phép thử mới về sức mạnh của lòng dân và tinh thần cố kết cộng đồng được truyền qua bao thế hệ người Việt. Đã có bao giọt nước mắt rơi, bao giọt mồ hôi thấm mặn và những cái gục đầu đau xót, bất lực... Nhưng rồi tất cả đã đứng lên, xốc lại tinh thần để bước vào cuộc chiến mới như một điều tất yếu phải thế để giành lại sự bình an và sinh mạng con người.

Tôi đã thấy tinh thần quyết tử của những chiến sĩ Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân từ chiến khu Trần Hưng Đạo năm xưa trong bước chân đi về phía nhân dân của anh “Bộ đội Cụ Hồ hôm nay”. Tôi cũng thấy hình ảnh người tự vệ cứu quốc trong màu cảnh phục tươi như nắng của những chiến sĩ công an đang “thi gan” cùng nắng mưa, sương lạnh giữa hàng ngàn chốt phòng, chống dịch trên những nẻo đường hôm sớm.

Tôi xiết bao rưng rưng trước đôi mắt trũng sâu, gò má hằn vết và đôi tay phồng rộp của những cán bộ y tế mang trong tim lời thề Hippocrates và lời dạy “lương y như từ mẫu” của Bác Hồ. Và yêu lắm bóng áo xanh tình nguyện của thanh niên, sắc áo vô ưu của các chức sắc tôn giáo, tăng lữ mướt mồ hôi, mặt hao gầy, sạm đen trong những hoạt động tình nguyện vì người dân vùng dịch, vì sứ mệnh cứu người... Những hình ảnh ấy đều mang tinh thần dấn thân cao cả, đâu có khác gì dòng người cuồn cuộn như thác lũ năm xưa tiến về giành chính quyền từ tay quân xâm lược.

Từ trong gian nan, thử thách, tinh thần “nhường cơm sẻ áo”, “lá rách ít đùm lá rách nhiều” đã trở thành câu chuyện thường ngày của người dân đất nước tôi. “Mỗi người dân là một chiến sĩ, mỗi ngôi nhà, thôn bản, xóm, làng, khu phố là một pháo đài chống dịch” - ai ai cũng nỗ lực khắc phục khó khăn để tuân thủ quy định, hăng hái sẻ chia, giúp đỡ nhau trang thiết bị phòng, chống dịch bệnh, gửi cho nhau phần gạo, mớ rau, con cá.

Có những bạn trẻ xuyên đêm phát bánh mỳ cho người vô gia cư, có những phụ nữ hàng đêm ôm bình oxy đi hỗ trợ F0 điều trị tại nhà, có những cụ bà hái rau, đào củ gửi về vùng dịch, có những cháu nhỏ dành tiền tiết kiệm ủng hộ đồng bào... Những tấm lòng nhân ái xuất hiện thật nhiều với 1.001 cách từ thiện khác nhau, nhưng tựu chung đều như phảng phất âm hưởng của những năm tháng chiến tranh khốc liệt còn chưa nguôi quên, khi một người vì mọi người, “tất cả cho tiền tuyến”, “xe chưa qua, nhà không tiếc”.

Lại càng tự hào hơn khi giữa lúc khó khăn, bạn bè quốc tế đã hướng đến Việt Nam và gửi tặng hàng triệu liều vaccine quý giá, hàng trăm tấn trang thiết bị y tế. Bởi trước đó, khi cuộc chiến chống dịch của Việt Nam tạm yên, dù còn nhiều khó khăn, song, Chính phủ cũng đã “thắt lưng buộc bụng” để sẻ chia lương thực, thuốc men cho các nước để thể hiện tinh thần “đồng cam cộng khổ”.

Và cũng bởi, vị thế của chúng ta đã khác, khi chúng ta quyết tâm giữ vừng lời thề Độc lập của mùa thu năm nào và thể hiện vai trò của một đối tác đáng tin cậy, muốn làm bạn với cả thế giới. Chính vì lẽ ấy, trong muôn vàn khó khăn, cả thế giới cũng đang hướng đến Việt Nam với sự thiện chí và tôn trọng.

Giờ đây, không chỉ là những lời nói suông về việc kế thừa tinh thần dân tộc, ý chí quật cường và sự đoàn kết cộng đồng của cha ông. Đã có sự chuyển hóa từ sự “ứng phó” thành trách nhiệm công dân với cộng đồng, với xã hội thông qua những hành động, việc làm cụ thể của lực lượng vũ trang. Nhân dân nhắc nhiều hơn đến các anh với sự tri ân và tình cảm trìu mến, yêu thương. Nhân dân cũng thấm thía và đồng cảm với gian khó, hi sinh của một nghề gọi là “Nghề phụng sự Tổ quốc”, “Nghề bảo vệ nhân dân”. Những người lính dù mang màu áo nào cũng đang căng mình trong đại dịch. Bất cứ nơi đâu nhân dân cần, các anh có mặt.

Các anh chính là tuyến đầu của mọi tuyến đầu!

Phạm Vân Anh

Bình luận

ZALO